Gần 20 năm nay, ông Hùng, 65 tuổi, chủ quán bún bò ở TP Biên Hòa đã nhận nuôi hàng chục sinh viên khó khăn ăn học, hay cho vốn lập nghiệp.
Gần 20 năm nay, ông Hùng, 65 tuổi, chủ quán bún bò ở TP Biên Hòa đã nhận nuôi hàng chục sinh viên khó khăn ăn học, hay cho vốn lập nghiệp.
Trong tiếng nhạc rộn ràng, ông Lâm Kim Hùng ngồi lặng lẽ nhìn Nguyễn Minh Trí khui chai sâm banh bằng chân. Hôm nay là ngày vui của chàng trai không tay bẩm sinh, tốt nghiệp ngành Công nghệ thông tin, Đại học An Giang.
Đột nhiên ông Hùng giật nảy mình khi nghe ba ruột của Minh Trí gọi tên mình lên sân khấu, đại diện cho nhà trai phát biểu trong lễ cưới. Trong bộ áo dài khăn đóng màu đỏ, người đàn ông 65 tuổi xúc động không kìm được nước mắt, giọng lạc đi trước 300 vị khách mời không quen biết. "Tôi chỉ là ba đỡ đầu của chú rể thôi. Đây là đám cưới mà tôi mong chờ được bởi vì tôi thương thằng Trí quá", ông Hùng nói. Phía sau, vợ chồng Minh Trí đứng sát lại gần, cố gắng trấn an để ông Hùng không khóc.
"Tôi không đi kiếm người để giúp mà chỉ giúp những người có duyên gặp gỡ hay đến quán bún mình làm thêm. Tôi không có gia đình nên tiền kiếm ra tôi muốn làm gì thì làm. Một ngày quán tôi bán 500 tô bún lận", ông Hùng kể.
Dù đã từng giúp "đúng người" hàng chục sinh viên, thanh niên nghị lực vượt khó, nhưng cũng có lần ông Hùng giúp lầm người. Hơn ba năm trước, ông Hùng nhận một thanh niên quê Nghệ An làm con nuôi vì thấy cậu chăm chỉ, chịu khó làm việc. Nhưng sống trong nhà một thời gian, có lần cậu thanh niên đem chiếc xe máy của ông Hùng đi cá độ đá banh thua sạch tiền. Sau này mỗi lần thua độ người này đều đến cầu cứu ông Hùng nhưng đến lần thứ 9, ông Hùng từ chối giúp đỡ. "Lần nào giúp tôi cũng tâm niệm rằng có thể đây là lần cuối, nếu lần cuối cùng này mình không giúp thì người ta không còn cơ hội quay lại. Nhưng đến lần thứ 9 thì tôi dứt hẳn, cái tính này chắc ngấm vào người không thể bỏ. Tôi để tiền giúp những người khác xứng đáng hơn", ông Hùng tâm sự.
Ông Hùng chưa bao giờ hối hận hay tiếc tiền vì đã giúp sai người mà chỉ xem đó là một bài học cho mình. Ông tâm niệm: "Nếu đêm về suy nghĩ đến số tiền đã mất, so đo tính toán sợ giúp lầm người thì mình sẽ không thể nào giúp ai khác được nữa. Trời lấy một số tiền này nhưng lại giúp quán bún của tôi đông khách hơn, tôi có thu nhập, tiền tôi có thể kiếm lại được nên không tiếc", người đàn ông nói.