Sen Boss Sum Vầy gây ấn tượng khi đặc tả các mối quan hệ xã hội trái ngược nhưng đầy tính toán của biên kịch: một người yêu chó và một người ghét chó; một người già thành công và một người trẻ đang chật vật kiếm sống; một cặp vợ chồng khao khát làm cha mẹ và một bé gái khao khát được yêu thương; hay sự kết nối “oan gia” giữa bạn trai hiện tại và bạn trai cũ của một cô gái. Tất cả đều dung hoà vào câu chuyện chung bằng tình yêu dành cho loài chó, từ đó truyền tải nhiều thông điệp đắt giá cho khán giả.
Bài học về sự trưởng thành
Con người sẽ luôn ở trên hành trình của sự trưởng thành dù là một người trẻ hay một cụ bà lớn tuổi, và bất kỳ ai. Đó là thông điệp đạo diễn Kim Douck-min muốn nhấn mạnh qua tuyến nhân vật thú vị của kiến trúc sư nổi tiếng Min-seo (Youn Yuh-jung) và một người giao hàng trẻ đang vất vả kiếm sống (Tang Jun-sang).
Tuy có một sự nghiệp đáng nể, nhưng bà Min-seo lại “thua cuộc” trong đời sống gia đình với chấp niệm: không được làm gánh nặng của con cái. Bà chọn sống một mình trong dinh thự cùng chú chó Wanda, hằng ngày đặt đồ ăn từ bên ngoài, từ chối nhận điều trị bệnh vì nghĩ rằng sức khỏe của mình không quá nghiêm trọng. Cho đến khi bà lạc mất người bạn đồng hành duy nhất là Wanda, nỗi cô đơn bao trùm đã khiến bà nhận thức rõ hơn về “sự thành công” trong cuộc sống bên cạnh nhà lầu, xe hơi và danh tiếng.
Người giúp bà nhận ra điều đó là chàng trai giao hàng trẻ Jin-woo - một người có tài năng và đam mê nhưng lại mất phương hướng trong cuộc sống vì sự xốc nổi. Trên hành trình tìm kiếm Wanda, cả hai đã giúp nhau trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Nếu ở Jin-woo là bài học về việc quyết tâm theo đuổi đam mê khi còn trẻ, thì ở bà Min-seo là bài học về buông bỏ chấp niệm để sống tiếp một cuộc đời tích cực hơn.
Bài học về cách vượt qua nỗi sợ
Ai cũng có một mặc cảm và nỗi sợ khó vượt qua, điều này ảnh hưởng ít nhiều đến cách họ đối diện với mọi vấn đề trong xã hội. Tương tự như nhân vật Min-sang (Yoo Hai-jin), từ nhỏ anh đã trải qua nỗi đau mất thú cưng, điều đó hoá thành nỗi sợ khiến anh không thể nuôi thêm bất kỳ một chú chó nào. Min-sang “trốn chạy” nỗi sợ bằng cách tỏ ra ác cảm và ghét chó khi phải đối diện với chúng, tính tình cũng trở nên cáu bẳn, nóng nảy. Nhưng sau cùng, sự ấm áp của một chú chó bị bỏ rơi đã giúp anh mở lòng và biết yêu thương trở lại.
Nhân vật bác sĩ thú y Jin-young (Kim Seo-hyung) cũng mang trong mình một nỗi sợ khó vượt qua trong chính nghề nghiệp cô đang làm. Dành cả đời để cứu sống những chú chó, nhưng cũng có lúc cô phải tự tay lấy đi mạng sống của chúng bằng cách tiêm trợ tử, điều này khiến nỗi dằn vặt lớn dần trong Jin-young. Nhưng cô cũng nhanh chóng nhận ra rằng, thú cưng dù sắp mất đi vì bệnh tật hoành hành thì chúng vẫn muốn ở bên cạnh người chủ cho đến giây phút cuối cùng.
Để vượt qua tất cả nỗi sợ, Min-sang đã bắt tay cùng Jin-young mở ra chiến dịch nhận nuôi thú hoang với thông điệp: “Hãy nhận nuôi thú cưng, đừng mua”. Đây cũng là một xu hướng cứu trợ động vật được nhiều nước trên thế giới kêu gọi hưởng ứng vì tính nhân văn của nó.
Bài học về sự thấu hiểu
Tuyến truyện về tình cảm gia đình trong Sen Boss Sum Vầy cũng được khắc hoạ đẹp đẽ, cảm xúc, để truyền đi một thông điệp tử tế về sự thấu hiểu và khao khát yêu thương. Sun-yong (Chung Sung-hwa) và Jung-ah (Kim Yun-jin) là một cặp vợ chồng hiếm muộn. Sau những nỗ lực không thành, họ quyết định nhận con nuôi để thỏa khát khao được làm cha mẹ. Nhưng vì những hiểu lầm trẻ thơ mà cô bé Ji-yoo sau khi được nhận nuôi lại tỏ ra xa cách với hai vợ chồng, dù sâu thẳm trong em luôn mong muốn có một gia đình.
Chú chó Wanda sau khi lạc mất chủ đã đến “tạm trú” tại gia đình nhỏ này dưới sự chăm sóc của Ji-yoo. Cũng nhờ có Wanda, mà cô bé đã dần mở lòng hơn với hai vợ chồng. Sự thấu hiểu đã giúp những người lần đầu làm cha mẹ và cô bé lần đầu có cha mẹ đã biết cách bày tỏ tình yêu thương với nhau. Khoảnh khắc Ji-yoo chủ động nắm tay mẹ khi đi siêu thị, hay chấp nhận gọi Sun-young và Jung-ah bằng hai từ “bố mẹ” sẽ khiến không ít khán giả vỡ oà trong cảm xúc.
Bài học về sự chấp nhận nỗi đau và chữa lành
Khác với bản gốc Dog Days của Mỹ, các nhà làm phim Hàn dám nghĩ, dám làm và dám chạm hơn vào nỗi đau sâu thẳm nhất của con người là sự mất mát. Trong Sen Boss Sum Vầy, khán giả hai lần trải qua “cú nổ” cảm xúc với những cảnh phim tái hiện nỗi đau mất thú cưng và nỗi đau “cách biệt âm dương” trong tình yêu.
Nhưng sau cùng, điều tích cực mà bộ phim muốn truyền tải đến khán giả đều là bài học về cách chấp nhận và vượt qua nỗi đau của con người. Và chắc chắn, sau khi ra khỏi rạp, khán giả sẽ có thể mỉm cười hạnh phúc với tất cả những điều tử tế và đáng yêu mà Sen Boss Sum Vầy mang lại.
Phim hiện đang chiếu tại các rạp trên toàn quốc.