Kể câu chuyện của cô bé Suzume - một nạn nhân trong thảm họa kép động đất - sóng thần tại Tohoku năm 2011, bộ phim vẽ nên chuyến hành trình đầy cảm hứng qua khắp các địa phương tại Nhật Bản, đánh dấu từng bước trên chặng đường trưởng thành của Suzume. Gây ấn tượng về mặt hình ảnh và âm thanh, Suzume vẫn có câu chuyện đủ sức nặng cùng những lời thoại cảm xúc.
Cháu đi đây. Đến nơi có người cháu yêu.
Mặc dù Suzume luôn thể hiện sự cứng cỏi, mạnh mẽ trong chặng đường khóa cửa khắp Nhật Bản, song đây chính là câu thoại ghi dấu một cách rõ ràng nhất sự trưởng thành về mặt tâm lý của cô nữ sinh 17 tuổi. Suzume trước đó luôn sợ hãi quá khứ, cũng như có phần chối bỏ những cảm xúc dành cho người bạn đồng hành Souta. Thế nhưng, ở thời điểm quyết định, cô bé Suzume không chỉ dám đối diện với tình cảm của mình, mà còn sẵn sàng vượt qua tất cả hiểm nguy để giải cứu anh.
Em muốn được sống. Muốn được nghe giọng anh. Em không muốn ở một mình. Em sợ hãi cái chết.
Trên chặng đường đóng chặt những cánh cửa, không dưới hai lần Suzume khảng khái rằng cô bé không sợ hãi bất cứ thứ gì, kể cả cái chết. Thế nhưng, khi phải đối mặt với thử thách cuối cùng - cũng là khi chứng kiến Souta cận kề cái chết, Suzume lần đầu tiên thừa nhận, bản thân cô bé cũng sợ hãi cái chết. Khi được nghe tiếng lòng thật sự của Souta rằng anh khát khao được sống, Suzume cũng dám dũng cảm thừa nhận điều đó. Suzume sợ hãi cái chết, không phải vì sợ hãi sự đau đớn, mà sợ hãi sẽ mất đi Souta, sẽ không được nghe giọng của anh nữa.
Chúng con biết cuộc đời này thật mong manh và cái chết luôn cận kề. Nhưng dù chỉ là một khoảnh khắc nữa thôi, chúng con vẫn mong muốn được sống.
Là một bộ phim hành trình lấy chủ đề thảm họa thiên nhiên, Suzume đề cao ý nghĩa của sự sống, và niềm khát khao được sống của con người. Suzume may mắn sống sót qua thảm họa kinh hoàng, nhưng cô bé đã mất đi người mẹ của mình mãi mãi. Dù cả một thời niên thiếu phải sống trong những ám ảnh về quá khứ, Suzume vẫn rất yêu thương cuộc sống, con người xung quanh cô. Hành trình đóng lại những cánh cửa trên khắp Nhật Bản chính là cơ hội để Suzume trải nghiệm những sắc màu đẹp đẽ của cuộc đời. Và câu thoại của cô cùng Souta thể hiện khao khát được sống đã thể hiện trọn vẹn tinh thần mà đạo diễn Shinkai Makoto muốn gửi gắm qua bộ phim.
Tương lai không đáng sợ lắm đâu. Em sẽ gặp nhiều người em thương yêu, và cả những người quan tâm đến em nữa.
Ở phần cuối của bộ phim, Suzume trưởng thành đã có cơ hội gặp gỡ, đối mặt với cô bé Suzume năm xưa đang lang thang trên đồng cỏ bát ngát, mải miết gọi mẹ. Từng trải qua những cảm xúc đó, Suzume năm 17 tuổi rõ hơn ai hết cô đã cảm thấy trống vắng, đau khổ và bất lực như thế nào khi mẹ ra đi. Thế nhưng giờ đây, khi có nhiều thời gian hơn, hiểu nhiều điều hơn về cuộc sống, Suzume trưởng thành tin rằng dù có chuyện gì xảy ra, cuộc sống này vẫn rất đáng sống, tương lai kia vẫn còn nhiều điều tuyệt vời đón chờ. Khoảnh khắc Suzume 17 tuổi bước đến khuyên nhủ Suzume 4 tuổi khiến khán giả không khỏi xúc động và tin rằng, cô nữ sinh nay đã thực sự trưởng thành rồi.
Mang đến những thông điệp tuyệt vời về vẻ đẹp của cuộc sống và tình yêu tha thiết với cuộc đời, Suzume là bộ phim tuyệt vời sẽ xoa dịu trái tim của khán giả ở bất cứ độ tuổi nào. Thông điệp ý nghĩa, sâu sắc giúp Suzume xứng đáng trở thành một trong những tác phẩm tuyệt vời nhất sự nghiệp làm phim của “phù thủy nỗi buồn” Shinkai Makoto.