01
Câu chuyện thế này: Có một cậu bé luôn run rẩy sợ hãi khi phải đi một mình trong đêm tối. Cha cậu hỏi: "Con sợ gì vậy?".
Cậu bé trả lời: "Con sợ bóng tối!".
Người cha lại hỏi: "Tối thì có gì đáng sợ?".
Cậu bé trả lời: "Bóng tối như có ma quỷ đang rình rập vậy".
Người cha hỏi tiếp: "Con đã thấy ma quỷ bao giờ chưa?".
Cậu bé cười: "Chưa ạ".
Người cha nói: "Con chưa thấy, thế giờ con có dám đi một mình trong đêm không?".
Cậu bé cúi đầu: "Không dám ạ".
Người cha hỏi: "Con vẫn sợ gì sao?".
Cậu bé đáp: "Vì… bên đường còn có bãi tha ma".
Người cha hỏi tiếp: "Bãi tha ma thì có gì đáng sợ?".
Cậu bé gãi đầu: "Có tiếng côn trùng, có những lùm cây…".
Người cha lại hỏi: "Tiếng côn trùng hay lùm cây vào ban đêm thì có khác gì lúc ban ngày hay không?".
Hay một câu chuyện khác về một anh nhân viên rất sợ đi thương thuyết với khách hàng mà thường phải rủ đồng nghiệp đi cùng. Trưởng nhóm thấy vậy liền hỏi: "Vì sao cậu không dám tới gặp họ?".
Anh nhân viên trả lời: "Vì sợ không biết nói gì".
Trưởng nhóm hỏi: "Cậu đã từng gặp họ à?".
Anh nhân viên cúi đầu: "Tất nhiên là chưa ạ".
Trưởng nhóm nói: "Vậy làm sao cậu biết là cậu sẽ không thể phát ngôn trước họ?".
Sau đó trưởng nhóm ra lệnh cho anh nhân viên thực hiện một hợp đồng độc lập với mức KPI khá cao.
Kết quả là gì?
Sau này, cậu bé đã một mình đi qua đoạn đường khuya khoắt, tuy căng thẳng nhưng cậu vẫn hoàn toàn bình an vô sự.
Anh nhân viên cuối cùng cũng lấy hết dũng khí một mình đi gặp khách hàng để bàn bạc, deal hợp đồng, sau đó anh không còn do dự nữa.
Con người ta sợ rất nhiều thứ: Sợ áp lực, sợ độ cao, sợ tốc độ, sợ thất bại, thậm chí có cả những nỗi sợ không tên. Nhưng, như có người nói câu bông đùa rằng: "Ghét của nào trời trao của nấy", bạn càng sợ thì tâm lý lại càng căng thẳng, và càng căng thẳng thì nỗi sợ lại càng lớn hơn. Ví dụ như người sợ tốc độ chưa bước lên ô tô mà đã thấy chóng mặt nhức đầu, người sợ độ cao chưa chinh phục đỉnh tháp mà đã thấy tim đập chân run…
Nguồn gốc của nỗi sợ hãi này chính là tâm lý thích so sánh sánh so của mỗi người. Cuộc sống đầy dẫy cạnh tranh gay gắt khiến chúng ta luôn so đọ mình với người khác, với mong muốn phải có gì đó hơn bạn bè, hơn hàng xóm, hơn đồng nghiệp, hơn bà con họ hàng và ngay cả anh chị em một nhà.
Vì thế, chúng ta luôn đề phòng để không phạm sai lầm, để luôn là người có quyết định đúng đắn, để chứng tỏ ta hơn người. Vì thế chúng ta lo sợ. Nỗi ám ảnh "lo sợ" này sẽ tiếp tục đeo đẳng suốt cuộc hành trình cho đến lúc đạt được thành công.
Hoặc là sợ hãi sai lầm để rồi chần chừ không dám làm gì cả, không làm gì để không phạm sai lầm, không quyết định để né trách nhiệm, không "có" thất bại để không thua người. Đó là nỗi sợ hãi phát sinh từ sự so sánh an phận.
02
Trong cuộc sống ngày nay, điều hạn chế khiến người ta không tiến lên được không hẳn là do năng lực kém, mà do sự sợ hãi. Sợ hãi không dám hành động chỉ bởi tính so sánh và chọn lựa: Thà làm người bình thường tuy vô vị nhưng vẫn hơn "làm kẻ thất bại".
Vậy nếu ta đừng so sánh vô lý nữa thì sao? Tại sao tự đẩy bản thân vào tình thế ganh đua với người khác? Thành công và danh tiếng là những điều thường mang ra để so sánh, nên bạn sẽ dễ dàng vấp phải rào cản e sợ, lo lắng và sợ hãi khi so sánh, so đọ với ai đó. So sánh vô lý sản sinh ra ám ảnh sợ hãi thất bại là vì thế.
Tự nhận biết được sự so sánh vô lý này, trước tiên, bạn sẽ không tự khiến mình đau khổ bởi tính ghen tỵ và để không phải tìm mọi cách che dấu mỗi khi có khuyết điểm, sai lầm hay thất bại nữa. Vì bởi bạn là bạn, bạn đang nỗ lực kiếm tìm một vị trí thích hợp dành cho mình trên thế giới này, bạn không cần so đọ với một ai.
Không so sánh, bạn sẽ không còn sợ hãi vì sợ xấu hổ, không tự phủ nhận những ưu điểm đã có của mình, không mặc cảm, không tự bác bỏ bản thân…
Từ bỏ được sự so sánh vô lý, bạn sẽ không còn sợ hãi trước khuyết điểm, sai lầm và thất bại của mình. Bạn tự tin vào năng lực bản thân, không cần phải nhìn vào người khác để so sánh, không canh cánh trong lòng vì thất bại, không trốn tránh, dũng cảm đương đầu với thất bại. Dũng cảm nhìn về phía trước, vượt lên tất cả mọi khó khăn trở ngại, không so bì với một ai, tự mình luyện tập thói quen tự giải thoát, tự cổ vũ.
Sống theo cách của mình, miễn là cách sống đó không làm hại ai khác…
Điều đáng sợ nhất không phải là người khác không tin tưởng mình, mà là mãi so đọ để rồi chính mình không tin tưởng mình. Nếu bạn tự tin và tự khích lệ mình, bạn sẽ phát huy được năng lực tiềm ẩn rất lớn của bản thân.
Cuộc đời chúng ta gồm cả ánh sáng và cả bóng đêm nhưng chúng ta vẫn có thể sống trọn vẹn với cuộc đời. Điều quan trọng là làm một người có nhân cách, lạc quan, tin tưởng, dám nghĩ dám làm, không dễ dàng chấp nhận thất bại, xác định chính xác mục tiêu phấn đấu, dũng cảm tiến lên phía trước thì không có việc gì ta có thể làm mà lại không làm được.
Muốn khắc phục nỗi sợ thì điều quan trọng nhất là dám đón nhận thách thức, đừng cho phép mình lẩn tránh khó khăn. Khi những thứ trông có vẻ rất đáng sợ kia nằm trong tay rồi, bạn sẽ phát hiện ra: "Thì ra bao nhiêu thứ từng khiến ta sợ hãi, chẳng qua chỉ là con hổ giấy mà thôi".
Tổng thống Franklin D. Roosevelt có một câu nói rất nổi tiếng, đó là: "Điều duy nhất đáng sợ chính là nỗi sợ hãi", bạn ạ, chúc bạn vượt qua được nỗi sợ hãi của chính mình!